Trí Quảng Toàn Tập - Quyển III - Lược Giải Kinh Hoa Nghiêm
Từ thế giới Diệu Tạng của Chánh Thu Bồ tát đến cõi Ta bà phải trải qua bất khả thuyết thế giới. Tuy xa vậy mà chỉ trong một niệm tâm ngài tới được liền, cho nên chúng ta chỉ khởi một niệm tương ưng với Chánh Thu Bồ tát, ngài hiện ra ngay.
Việc làm của Bồ tát như vậy rất khó tin, khó làm. Thiện Tài đảnh lễ Chánh Thu và cho biết ông nương theo Phật huệ và Bồ tát lực thì chẳng những tin mà còn nguyện học và làm như ngài. Pháp của Bồ tát phô diễn cho chúng ta tin được đã khó, tiếp thu và làm được như ngài càng khó hơn nữa. Thiện Tài nhờ có căn lành nhiều đời mới tin và tiếp nhận được pháp Bồ tát. Và Chánh Thu cũng cho biết vì Thiện Tài có tâm Bồ đề như thế, Ngài mới truyền dạy pháp Bồ tát cho ông được.
Theo Bồ tát Chánh Thu, ngài từ thế giới Diệu Tạng đi qua vô số thế giới, diện kiến vô số Đức Phật và đảnh lễ, cúng dường, tu học pháp với các Đức Phật xong, mới đến Ta bà. Tất cả việc làm ấy chỉ cần thời gian một niệm tâm là đủ. Vì vậy, pháp mà ngài chứng gọi là Giải thoát Bồ tát phổ tật hành, có thể đến mọi nơi nhanh như ánh sáng. Có bao nhiêu người nghĩ tưởng đến Bồ tát, ngài liền xuất hiện làm pháp lữ với họ.
Chỉ có pháp như vậy mới có thể hành Bồ tát đạo đúng nghĩa. Việc của chúng ta làm bằng ngũ ấm thân trên cuộc đời, cứ việc này xong, đến việc khác, thiết tưởng như thế thì cả một đời, ta làm chẳng được bao nhiêu. Ý này được Phổ Hiền dạy rằng tu sáu mươi kiếp hàm chứa trong một niệm tâm, có đủ cả ba thời quá khứ, hiện tại, vị lai. Bồ tát theo Hoa Nghiêm học và hành pháp một niệm tâm hoàn thành đầy đủ tất cả mọi việc; trong khi Bồ tát nhân gian mang thân người, phải dứt việc này mới sang việc khác.
Thiện Tài nghe pháp thì tiếp thu và vận dụng được trong cuộc sống giống như Chánh Thu Bồ tát. Riêng chúng ta, có người nghe việc làm của Bồ tát thì nghĩ rằng điều đó nhằm diễn tả ước mơ của người xưa. Tuy nhiên, thiết nghĩ ở thời đại chúng ta, bằng trí thực tiễn của người hiểu khoa học quan sát thì pháp của Bồ tát Chánh Thu chứng đắc là có thật.
Thật vậy, ngày nay nhờ phát minh vô tuyến truyền thanh hay truyền hình, chúng ta dễ dàng hiểu tại sao Bồ tát trải qua nhiều thế giới, làm đủ các Phật sự rồi đến Ta bà mà chỉ mất một niệm tâm. Thực tế như sự kiện tranh giải các môn thể thao ở Sea Games được truyền qua vệ tinh rồi từ vệ tinh truyền đến Hoa Sen 2. Và chỉ trong chớp mắt, khắp nước ta, nơi nào có máy truyền hình đều nhận được hình ảnh và âm thanh đang diễn ra ở Indonesia do Hoa Sen 2 trực tiếp truyền tải đến. Có thể tạm so sánh cho dễ hiểu là Bồ tát Chánh Thu ví như vệ tinh viễn thông có khả năng tiếp thu tất cả hình ảnh của các Đức Phật ở vô số Phật quốc. Từ vệ tinh ấy truyền xuống Hoa Sen 2, hay có bao nhiêu hoa sen đều nhận được hình ảnh chuyển tải đến. Cũng vậy, Chánh Thu truyền lực đến các Phật quốc, đảnh lễ chư Phật, làm các Phật sự ở vô số thế giới, tất cả đều nằm trong phạm vi hoạt động của Chánh Thu Bồ tát. Và bao nhiêu người có nhân duyên, khởi tâm nghĩ đến thì ngài xuất hiện đồng một lúc đầy đủ, giống như có bao nhiêu máy Tivi cũng đều có đủ hình ảnh từ Hoa Sen truyền đến.
Chánh Thu Bồ tát xuất hiện ở Ta bà và đồng lúc có ngài trong toàn Pháp giới thể hiện ý nghĩa của kinh Hoa Nghiêm rằng một là tất cả và tất cả có đủ trong một.
Hai Bồ tát, một vị là Quán Tự Tại tiêu biểu cho trí và Chánh Thu tiêu biểu cho hạnh, thể hiện ý nghĩa biết tất cả và làm tất cả, nhưng làm trong một niệm tâm thôi.
Nói về quốc độ thì Chánh Thu trải qua vô số thế giới trong một niệm, nói về thời gian thì quá khứ, hiện tại và vị lai đều thu nhiếp thành một niệm tâm.